BÀI CA KHÔNG QUÊN
Phạm Minh Tuấn
1. Có một bài ca không bao giờ quên, là lời đất nước tôi chẳng phút bình yên. Có một bài ca không bao giờ quên, là lời mẹ ru con đêm đêm. Bài ca tôi không quên - tôi không quên tháng ngày vất vả. Bài ca tôi không quên - tôi không quên gót mòn hành quân hối hả, làm bạn cùng trăng và ôm súng ngắm sao khuya.
2. Có một bài ca không bao giờ quên, là mẹ dõi bước con bạc tóc thời gian. Có một bài ca không bao giờ quên, là rừng lạnh sương đêm trăng suông. Bài ca tôi không quên - tôi không quên những người đã ngã. Bài ca tôi không quên - tôi không quên, gửi trọn đời cho tất cả, là bạn bè tôi còn ôm súng giữ biên cương.
ĐK: Nhưng giờ đây, có giây phút bình yên, sao tôi quên có giây phút bình yên. Sao tôi quên - sao tôi quên: Bài ca tôi đã hát - bài ca tôi đã hát với quê hương, với bạn bè, với cả lòng mình. Tôi không thể nào quên. (Bài ca tôi đã hát)2, với em yêu, với đồng đội, với cả lòng mình. Tôi không thể nào quên.
3. Có một bài ca không bao giờ quên. Là thành phố nhớ nhung một dáng hình ai. Có một bài ca không bao giờ quên, là cả mùa xuân tim không phai. Bài ca tôi không quên - tôi không quên, những mùa nước đổ. Bài ca tôi không quên - tôi không quên, em chống xuồng vượt qua pháo nổ, chỉ một lần quen mà mang nỗi nhớ mênh mông.
4. Có một bài ca không bao giờ quên là lời đất nước tôi chẳng phút bình yên. Có một bài ca không bao giờ quên, là lời mẹ ru con đêm đêm. Bài ca tôi không quên - tôi không quên, đất rừng xứ lạ. Bài ca tôi không quên - tôi không quên, bước dồn đường khuya đói lả, gạo hầm cầm hơi một điếu thuốc cũng chia đôi. (ĐK)
Huy Du - Xuân Sách
Qua núi, qua sông, qua đồng lúa chín, ta nghe xao xuyến tiếng gọi thiết tha. Ngọn lửa trong tim những chiều hành quân, sáng lên lời ca những người anh hùng.
Qua đất trung du xanh màu lá biếc - quê anh yêu dấu tím đỏ đồi sim. Chân bước đi xa lòng còn để lại. Quê hương anh đấy ngỡ quê hương mình.Nguyễn Viết Xuân! Lời anh nói thiết tha. Theo ngọn gió bay xa, như khúc ca giục giã, thôi thúc trong lòng tôi, tiến quân trên đường dài. Đường hành quân qua núi cao vực sâu, tôi đi hờn căm sôi trong máu.
Nguyễn Viết Xuân! Trận địa khắp nơi nơi. Anh lại đứng bên tôi, “nhằm quân thù mà bắn”, đôi mắt như lửa sôi đốt thiêu quân thù này. Trận địa đây, đất nước của mình đây, lời anh vẫn vang lên hùng tráng. Kể từ nay sông núi hay biển khơi còn in dấu chân anh đời đời.
HÀNH KHÚC NGÀY VÀ ĐÊM
Phan Huỳnh Điểu - Thơ: Bùi Công Minh
Rất dài và rất xa - là những ngày thương nhớ. Nơi cháy lên ngọn lửa, là trái tim yêu thương - là trái tim thương yêu.Anh đang mùa hành quân pháo lăn dài chiến dịch, bồi hồi đêm xung kích chờ nghe tiếng pháo vang.
Ngôi sao như mắt anh trong những đêm không ngủ, giáo án em vẫn mở cho ánh sao bay vào.Ngày và đêm xa nhau đâu chỉ dài và nhớ, thời gian trong cách trở đốt cháy ngời tình yêu. Pháo anh lên đồi cao nã vào đầu giặc Mỹ, bục giảng dưới hầm sâu em cũng là chiến sĩ.
Cái chết cúi gục đầu, cuộc đời xanh tươi trẻ.Ngày đêm ta bên nhau, những đêm ngày chiến đấu. Ngày đêm ta bên nhau những đêm ngày chiến đấu. Đêm ngày trong chiến đấu, anh với em sống vẫn gần nhau.
ANH VẪN HÀNH QUÂN
Nhạc: Huy Du - Lời thơ: Trần Hữu Thung
Nhạc: Huy Du - Lời thơ: Trần Hữu Thung
1. Anh vẫn hành quân, trên đường ra chiến dịch. Mé đồi quê anh bước, trăng non ló đỉnh rừng. Anh vẫn hành quân, lưng đèo qua bãi suối. Súng ngang đầu anh gối, anh qua khắp chiến trường. Trời Điện Biên mây trắng, gió lưng đèo chiến thắng, tưng bừng trong ánh nắng. Dù thời gian phai sắc, đất nước còn chia cắt, anh vẫn bước không ngừng.
ĐK: Anh vẫn hành quân. Chân đều chân bước dồn. Gian khổ anh không sờn, khi giặc kia vẫn còn. Anh vẫn hành quân. Anh vẫn hành quân.
2. Anh vẫn hành quân, tiêu diệt hết quân thù. Súng cầm tay tiến bước, anh đi khắp chiến trường. Anh vẫn hành quân. Đêm về qua vách núi, có Bác Hồ chỉ lối, mắt anh thêm sáng ngời. Lòng anh mang ấp Bắc, dẫu cho đường xa lắc. Không lùi - anh vẫn bước, dù bao cơn giông tố. Dẫu cho lòng mong nhớ, vẫn hát vang trên đường (ĐK)
3. Anh vẫn hành quân, qua đồng khô vũng lầy. Máu Điện Biên anh dũng, anh đi khắp núi rừng. Anh vẫn hành quân. Mưa ngàn thêm gió núi, khắp sông dài anh tới. Quê hương ơi! Nhắn mấy lời. Dòng Cửu Long xa tắp, nước sông Hồng miền Bắc, đôi dòng chung miếng đất. Vì quê hương đất nước vẫn đang còn đế quốc, chiến đấu anh không lùi. (ĐK)
NỤ HOA VÀ CÂY SÚNG
Nguyễn Ngọc Thiện
Phía sau chùm hoa ấy là dấu chân lặng thầm, cỏ mùa này non vậy mà đất nóng âm âm. Phía sau chùm hoa ấy, mũi súng canh đường biên, chiến sĩ mình trẻ quá - đang bám trụ ngày đêm.
Nụ hoa đó không hương, thơ ngây bên lá cỏ, cánh mỏng mượt hơi sương và hồn nhiên sắc đỏ. Nụ hoa đó là cột mốc biên cương, nụ hoa và cây súng, khói lửa vẫn bên nhau.
CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO
Phan Huỳnh Điểu - Thơ: Bùi Minh Quốc
Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao. Dù đạn bom man rợ thét gào, dù thân thể triền miên mang đầy thương tích, dù xa cách hai ngả đường chiến dịch, ta vẫn cùng chung một ánh trăng ngần.
Một tiếng chim ngàn, một làn gió biển, một sớm mai xuân trước cửa hầm dã chiến thấy trời xanh xao xuyến ở trên đầu, ta vẫn thầm hái hoa tặng nhau. Ôi trái tim Việt Nam, như mặt trời trước ngực, giữa thế kỷ hai mươi cháy rực, sáng ngàn năm, ngàn năm.
Đỗ Nhuận
1. Hành quân xa dẫu qua nhiều gian nhiều gian khổ, vai vác nặng ta đã đổ mồ hôi. Mắt ta sáng, chí căm thù bảo vệ đồng quê ta tiến bước. Đời chúng ta đâu có giặc là ta cứ đi.
2. Dù đôi chân qua những chặng đường có mỏi, vẫn bước dồn ta hãy hỏi vì đâu. Mấy năm trước, sống cơ cực vì bọn giặc kia nó áp bức. Đời chúng ta đâu có giặc là ta cứ đi.3. Bọn xâm lăng kia nó gây nhiều đau khổ, kìa đồng bào đang đỏ mắt chờ ta. Máu giai cấp, chí căm thù đợi lệnh truyền ra ta giết hết. Đời chúng ta đâu có giặc là ta cứ đi.
HÁT MÃI KHÚC QUÂN HÀNH
Diệp Minh Tuyền
1. Đời mình là một khúc quân hành, đời mình là bài ca chiến sĩ. Ta ca vang triền miên qua tháng ngày, lượn bay trên núi rừng biên cương đến nơi đảo xa.
ĐK: Mãi mãi lòng chúng ta ca bài ca người lính. Mãi mãi lòng chúng ta vẫn hát khúc quân hành ca.
2. Dù rằng đời vẫn thích hoa hồng, kẻ thù buộc ta ôm cây súng. Ta yêu sao làng quê non nước mình, tình quê hương vút thành thanh âm khúc quân hành ca.
HÁT VỀ ANH
Thế Hiển
Một ba lô một cây súng trên vai, người chiến sĩ quen với gian lao. Ngày dài đêm thâu vẫn có những người lính trẻ nặng tình quê hương, canh giữ yên miền đất mẹ. Rừng âm u mây núi thênh thang, ngày nắng cháy, đêm giá lạnh đầy. Rừng mờ hơi sương bóng tối quân thù trước mặt, nặng tình non sông anh dâng trọn tuổi đời thanh xuân.
ĐK: Cho em thơ ngủ ngon và vui bước sớm hôm đến trường. Cho yên vui mùa xuân, đôi lứa còn hẹn hò ước mơ. Dẫu có những hy sinh khó nói hết thành lời, nên đọng lại trong tôi những nghĩ suy. Cho tôi ca bài ca về người chiến sĩ nơi tuyến đầu, nơi biên cương rừng sâu, anh âm thầm chịu đựng gió sương. Dẫu có những gian lao, dẫu có những nhọc nhằn, mang trong trái tim anh trọn niềm tin. (Xin hát về anh người chiến sĩ biên cương)2
Lư Nhất Vũ.
1. Đoàn quân bước trên đường rừng, bình minh lấp lánh chân trời xa, miền biên giới xanh thẳm, hạt sương long lanh cành lá. Từ nơi biên cương núi cao, người lính qua trăm suối nghìn đèo, lắng nghe tiếng của mẹ hiền ngày đêm giục bước con hành quân.
2. Rừng thay lá bao mùa rồi, đoàn quân chiến đấu xa làng quê, Mẹ ơi hãy yên lòng dù bao gian nan ngày tháng. Trường Sơn hay nơi đảo xa, đoàn chúng con xin quyết giữ gìn, chúng con luôn bên mẹ hiền, ngày đêm vững bước trong đoàn quân.A! Ai gọi đời ta, rền vang núi sông tiếng ru của mẹ, chúng con đi hòa theo ước vọng. Chan chứa mặn nồng, tình non nước chẳng bao giờ phai, tình quê hương thiết tha đời con. A! Như giục lòng ta, Mẹ ơi có nghe núi sông vang dậy, tiếng quân reo hòa theo ước vọng. Son sắt nguyện thề: Vì non nước hiến dâng đời con, vì quê hương mến yêu - Việt Nam.
LÁ XANH
Hoàng Việt
1.Lá còn xanh như anh đang còn trẻ. Lá trên cành như anh trong toàn dân. Gió rung cây cành lá tưng bừng đùa vui. Anh trai làng có đi chiến dịch mùa xuân? Anh là lá trên cành ngại chi gió mưa. Anh là trai, phải ra chiến trận phen này.
ĐK: Đi đầu quân, đi trong mùa động viên. Đi đầu quân, đi trong mùa xuân mới. Gió lá reo - gió lá reo, kìa bảng treo cùng trong làng. Đi đầu quân - đi đầu quân, tất cả cho tiền tuyến. Mau lên đi hỡi các anh trai làng!
2. Lá còn xanh như bao anh còn trẻ. Sức oai hùng đang căng trong toàn thân. Ngó lên cây màu lá tươi đầy trời xanh. Anh trai làng vấn vương gia đình làm chi. Ra tiền tuyến thi tài cùng nhau giết Tây. Em chờ anh với bao chiến công lẫy lừng. (ĐK)
NĂM ANH EM TRÊN MỘT CHIẾC XE TĂNG
Nhạc: Doãn Nho - Thơ: Hữu Thịnh
Năm anh em trên một chiếc xe tăng. Như năm bông hoa nở cùng một cội. Như năm ngón tay trên một bàn tay. Đã xung trận cả năm người như một.Vào lính xe tăng anh trước anh sau. Cái nết ở ăn mỗi người một tính. Nhưng khi hát ta hòa cùng một nhịp. Một người đau ta tất cả quên ăn. Năm anh em mỗi đứa một quê. Đã lên xe ấy là cùng một hướng.
Nổ máy lên là một dạ xung phong. Trước quân thù lòng chỉ biết có tiến công.Năm anh em ta mang năm cái tên. Ay khi lên xe không còn tên riêng nữa. Trên tháp pháo một ngôi sao màu lửa. Năm quả tim chung nhịp đập rộn ràng. Một con đường đất đỏ như son. Một màu rừng xanh bạt ngàn hy vọng. Một ý chí bay ra đầu ngọn súng. Một niềm tin quyết thắng trong trận này.
Nhạc: Thanh Giang - Lời: Lê Trúc
1. Màn đêm buông trên đường, hàng me lung linh ánh đèn, đêm nay đi bên em giữa lòng thành phố yêu thương. Ngày mai anh lên đường, ngày mai anh ra chiến trường, để lại em yêu dấu. Có khoảng trời rừng núi, lung linh ngàn vì sao sáng trên đường hành quân diệt thù.
ĐK: Như hoa phong lan chờ đợi, mưa gió không phai tàn. Người về nhị hoa ngát hương. Anh ơi em lại đón anh về. Như hoa phong lan chờ đợi, mưa gió không phai tàn. Người về nhị hoa ngát hương. Anh ơi em lại đón anh về. Đẹp mùa hoa chiến công.
2. Dù xa nhau muôn trùng, mùa thu xôn xao lá vàng. Em ơi anh xa em vẫn gần Thành phố thân thương. Bàn tay em xây ngôi trường, bàn tay em gieo lúa vàng gởi tình lên biên giới, có khoảng trời Thành phố mênh mông và trong xanh với bao người bạn thân tâm tình.
TIỂU ĐOÀN 307
Nguyễn Hữu Trí
Ai đã từng đi qua sông Cửu Long Giang, Cửu Long Giang sóng trào nước xoáy (Cửu Long Giang sóng trào nước xoáy). Ai đã từng nghe tiếng tiểu đoàn, tiếng tiểu đoàn 307.
Buổi xuất quân tiểu đoàn năm ấy cả tiểu đoàn thề dưới sao vàng, người chiến sĩ tiếc gì máu rơi. Buổi xuất quân tiểu đoàn năm ấy nguyện một lòng gìn giữ non sông. Đã chiến đấu một năm ròng chiến đấu với bao thành tích huy hoàng.
Trận Tháp Mười, trận Mộc Hóa vang tiếng đồn với trận La Bang. Lưỡi gươm vung với cánh tay sắt đầu giặc rụng, nổ súng đồng đồn giặc vỡ tan. Lẻ... bảy, tiểu đoàn lẻ bảy. Đoàn quân lẻ bảy kể từ ngày ấy đánh đâu được đấy, oai hùng biết mấy.
Tiểu đoàn lẻ bảy, với da sắt gan vàng tiến lên, lòng son chẳng nao. Tiếng tiểu đoàn bao nhiêu quân Pháp run rẩy sợ hãi - vang lừng danh tiếng ba trăm lẻ bảy. Lẻ...bảy.
VÀM CỎ ĐÔNG
Nhạc: Trương Quang Lục - Thơ: Hoài Vũ
Ở tận sông Hồng em có biết quê hương anh cũng có dòng sông. Anh mãi gọi với lòng tha thiết: Vàm Cỏ Đông, ơi Vàm Cỏ Đông! Ơ... ơi Vàm Cỏ Đông, ơi hỡi dòng sông, nước xanh biêng biếc chẳng đổi thay dòng, đuổi Pháp đi rồi nay đuổi Mỹ xâm lăng. (Giặc đi đời giặc sông càng xanh trong)2. Ơ... ơi Vàm Cỏ Đông, ơi hỡi dòng sông, có anh du kích dũng cảm kiên cường lẩn ánh trăng mờ băng lửa đạn qua sông. (Diệt tan tàu giặc giữ gìn quê hương)2.
Vàm Cỏ Đông đây, Vàm Cỏ Đông đây. Ta quyết giữ từng chiếc xuồng, tấm lưới, cây dầm, từng con người làm nên lịch sử, và dòng sông trong mát quanh năm. Vàm Cỏ Đông đây, Vàm Cỏ Đông đây. Ta quyết giữ từng mái nhà nép dưới rặng dừa, từng thửa ruộng ngời lên màu mỡ, từng mối tình hò hẹn sớm trưa.Ở tận sông Hồng em có biết quê hương anh cũng có dòng sông. Anh mãi gọi với lòng tha thiết: (Vàm Cỏ Đông, ơi Vàm Cỏ Đông!)
NHẠC RỪNG
Hoàng Hiệp
Cúc cu! Cúc cu! Chim rừng ca trong nắng. Im nghe! Im nghe! Ve rừng kêu liên miên. Rừng hát gió lay trên cành biếc. Lao xao! Rì rào! Dòng suối uốn quanh, làn nước trôi trong xanh. Róc rách! Róc rách! Nước luồn qua khóm trúc. Lá rơi! Lá rơi! Xoay tròn nước cuốn trôi.
Có anh chiến sĩ đi qua khu rừng vắng, lắng nghe nhạc rừng tâm hồn vui phơi phới. Anh cười một mình rồi cất tiếng hát vang, cây rừng dội tiếng theo lời ca mênh mang. Tính tang tính tình - miền Đông gian lao mà anh dũng. Tính tang tính tình - hăng hái chiến đấu với quân thù.Đường xa chân đi vui bước. Lòng xuân thêm bao thắm tươi. Nhạc rừng vẳng đưa cùng nhịp bước. Hương rừng thoáng đưa hồn say sưa. Rừng bát ngát, ôi rừng mến yêu!
Xuân Oanh
Nơi ấy có con đường tắm nắng vàng tươi, bờ tre nhà tranh vách mới. Nơi ấy có cánh đồng mênh mang ngát xanh, mùa lúa chín tiếng hát vang khắp đồng. Nhà anh có đàn em mắt ngây thơ má hồng. Những chiều ngồi hát vui bên bờ đê, em bé dắt trâu về. Gia đình làng mạc yên ấm tăng gia cày cấy cuộc đời thanh bình. Nhà anh hai nếp dừa xinh, đêm trăng lên cao rọi chiếu xuống mặt sân góc vườn.
Lặng nghe tiếng hát vang lên từ xóm giếng làng bên, lọt qua bờ dâu bãi mía. Em gái bên láng giềng đêm đêm kéo tơ, vụt nhớ có phút luyến thương, anh chàng trai xưa.Mùa thu một năm nào, em gái tiễn người trai ra lính, cầm tay mà không nói, chân quay đi nhưng lòng vấn vương, nhìn quê hương xa xa bao dặm trường. Ai đi lên đường, ai ra sa trường, ai đi chinh chiến mắt quay về xóm cũ làng xưa, chiều in mờ trong khói súng. Nơi ấy nay vẫn còn ánh nắng thắm tươi, đang chờ ngày về chiến thắng.
Chính Hữu
Quê hương anh nước mặn đồng chua. Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá. Tôi với anh hai người xa lạ, từ phương trời chẳng hề quen nhau. Lúc nguy biến tình siết chặt tình, đêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ.
Vì nước ruộng nương anh bỏ vợ anh cày, gian nhà tranh mặc kệ gió lung lay. Giếng nước gốc đa nhớ người trai làng ra lính. Tôi với anh đã từng cơn ấm lạnh, rét run người vầng trán đẫm mồ hôi.Áo anh rách vai quần tôi có hai miếng vá. Miệng còn cười buốt giá chân không giày, thương nhau tay nắm lấy bàn tay. Đêm nay rừng hoang sương xuống, nằm kề bên nhau chờ giặc tới, đầu súng trăng treo.
CHIẾN BINH CA VŨ KHÚC
Ngọc Thới
Đêm nay lửa sáng ta nhảy đùa chơi. Ta vui ca hát cho đời thắm tươi. Bao nhiêu vui sống tung ra đêm này. Một, hai cùng nhảy ta hòa tiếng ca.Tang tính tình - đời ta chiến binh là vui chiến trường. Tang tính tình - ta đem chiến công xây đời tự do.
Tang tính tình - đời ta chiến binh là vui xóm làng. Tang tính tình - xây thêm chiến công cho đời ấm no.Tung cắc tùng - bàn tay của ta từng phen phá đồi. Tung cắc tùng - thanh đao của ta nhuộm đầy máy Tây. Tung cắc tùng - bàn tay của ta từng phen giết thù. Tung cắc tùng - hương thơm của ta là mồ thực dân.Ơ ớ hò - ngày mai thắng Tây, là vui hát rằng: Ơ ớ hò - ta trai nước Nam oai hùng truyền lưu. Ơ ớ hò - ngày mai thắng Tây, toàn dân hát rằng: Ơn đức dày, muôn tim khắc ghi cụ Hồ Chí Minh.
BÀI CA TRƯỜNG SƠN
Nhạc: Trần Chung - Thơ: Gia Dũng
Trường Sơn ơi, trên đuờng ta qua không một dấu chân người. Có chú nai vàng nghiêng đôi tai ngơ ngác. Dừng ở lưng đèo mà nghe suối hát, ngắt một đóa hoa rừng cài lên mũ ta đi. Trường Sơn ơi, Trường sơn ơi. Đèo vút cao vượt qua mây gió. Đạp đá tay mèo bằng sức pháo ngàn cân. Đi ta đi những trai làng Phù Đổng. Còn gì vui hơn đường ra trận mùa xuân. Ôi có những vì sao thức cùng ta đêm nay. Như mắt em sáng lên muôn niềm tin.
Ta nhớ má Năm Căn. Ta thuơng em Cửa Việt. Mười bốn năm rồi giấc ngủ chưa tròn. Cả miền Nam đang gọi chúng ta đi.Trường Sơn ơi. Trường Sơn ơi. Đêm nay ta đi Trường Sơn lộng gió. Trời vắng trăng sao nhưng tim ta rực lửa. Đi ta đi tung cánh đại bàng, vang khúc nhạc hùng giải phóng miền Nam.
BƯỚC CHÂN TRÊN DÃY TRƯỜNG SƠN
Vũ Trọng Hối
1. Ta vượt trên triền núi cao Trường Sơn, đá mòn mà đôi gót không mòn. Ta đi nhằm phương Nam, gió ngàn đưa chân ta về quê hương. Quân về trong gió đang dâng triều lên. Máu thắm đường ta đi lẫn mồ hôi rơi tình quê tha thiết. Ta đi trong ánh lửa từ trái tim mình.
2. Xưa Trường Sơn rừng vắng núi mù sương. Theo Đảng mạnh chân bước lên đường. Trên con đường ta đi, lũ trào thác xối, muỗi rừng, vắt núi. Ôi miền Nam đó dang tay gọi tới. Núi vút thành vách đứng, nắng hè khét đá, rừng khuya mất lối. Ta đi trong ánh lửa từ trái tim mình.
3. Ta là con của núi non Trường Sơn. Nối mạch tình quê giữa hương ngàn. Ôi núi rừng che ta, núi rừng bao vây quân thù bốn phía. Con đường Nam – Bắc thiêng liêng tình nghĩa. Nơi chân trời đang dâng sắc hồng đang lan lòng ta như nắng. Ta đi trong ánh lửa từ trái tim mình.
4. Con đường đi lửa máu theo từng giây. Chuyến hàng vào Nam nghĩa thêm đầy. Mỗi thước đường vươn xa, chuyến hàng ta vô góp phần chiến thắng. Tấm lòng miền Bắc đang trông chờ ta. Tiến dưới cờ quyết thắng, quyết giành thống nhất, đời cao tiếng hát. Ta đi trong ánh lửa từ trái tim mình.
BÁC ĐANG CÙNG CHÚNG CHÁU HÀNH QUÂN
Huy Thục
1. Đêm nay trên đường hành quân ra mặt trận. Trùng trùng đoàn quân tiến bước theo con đường của Bác . Nở ngàn hoa chiến công ta dâng lên người. Dâng lên tới Đảng cả niềm tin chiếu sáng ngời. Cờ sao quyết thắng lấp lánh soi sáng đường cháu đi. Đi ta đi giải phóng miền Nam. Khi quê hương nhà vẫn còn bóng tên xâm lược, thì ta còn chiến đấu, quét sạch nó đi lời Bác thúc giục chúng ta. Chiến đấu cho quê nhà Nam Bắc hòa lời ca.
2. Năm xưa Bác cùng đàn con đi chiến dịch. Núi rừng vẫn nhớ, suối vẫn trong, in hình bóng Bác. Cả đoàn quân tiến theo Người như thác đổ. Điện Biên năm nào vọng lời Bác giữa chiến hào. Toàn quân hôm nay, vẫn phất cao cờ đỏ Bác trao. Đi ta đi giải phóng miền Nam khi quê hương nhà vẫn còn bóng tên xâm lược. Thì ta còn chiến đấu, quét sạch nó đi lời Bác vang lệnh tiến công. Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân.
3. Hôm nay Bác gọi cả non sông đáp lời. Giương lê xốc tới quyết tiến lên ta giành chiến thắng. Đường hành quân dốc núi cao bao vực thẳm. Vực sâu đâu bằng lòng hờn căm cao ngút trời. Miền Nam ta ơi, hãy phất cao cờ đỏ thắm tươi. Ta xông lên giải phóng thành đô, phá hết bót đồn quét sạch hết quân xâm lược. Vì độc lập tự do quyết giành ấm no, giành lấy những mùa xuân. Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân.
HÁT TIẾP BÀI CA TRƯỜNG SƠN
Phạm Tuyên
Đường Trường Sơn năm xưa, cha anh ta đã đi qua, có suối sâu, đèo cao, bom đạn phá. Đường Trường Sơn năm xưa, nơi thử thách bao tấm lòng, giữa hiểm nguy mà niềm tin vẫn thắm nồng. Trường Sơn ơi! Biết mấy yêu thương, bao chiến sĩ đã lên đường, dù gian khó vẫn coi thường, tiếng bom rền càng luyện chí kiên cường!
Trường Sơn ơi! Khúc hát hào hùng: “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước, mà lòng phơi phới dậy tương lai”.Cuộc hành quân hôm nay mang theo câu hát năm xưa. Bao chiến công Trường Sơn vẫn còn đó. Cuộc hành quân hôm nay có đàn cháu con Bác Hồ, quyết vượt lên làm vẻ vang thêm sắc cờ. Trường Sơn ơi! Khúc hát năm xưa như luôn nhắc ta vững vàng, vượt qua hết bao khó khăn, tiến lên giành ngày toàn thắng huy hoàng! Còn mãi mãi tiếng hát tự hào: ”Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước, mà lòng phơi phới dậy tương lai”.
ĐÊM TRƯỜNG SƠN NHỚ BÁC
Trần Chung
Đêm Trường Sơn chúng cháu nhìn trăng, nhìn cây. Cảnh về khuya như vẽ, bâng khuâng, chúng cháu thấy: Bác như mới đến nơi này.
ĐK: Ôi đêm Trường Sơn, nghe tiếng suối trong như tiếng hát xa, mà ngỡ như từ Pác Pó suối về đây ngân nga. Âm vang Trường Sơn, âm vang Trường Sơn.Đêm Trường Sơn vẫn thấy mùa trăng ngàn xưa. Tỏa ngàn hương thương nhớ, bâng khuâng chúng cháu thấy: Bác như đang đứng nơi này. (ĐK).Đường Trường Sơn mang bóng hình của Bác. Đường Trường Sơn chúng cháu dồn chân bước. Con đường của Bác đã đi qua.
TRƯỜNG SƠN ĐÔNG – TRƯỜNG SƠN TÂY
Nhạc: Hoàng Hiệp – Thơ: Phạm Tiến Duật
Cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn, hai đứa ở hai đầu xa thẳm. Đường ra trận mùa này đẹp lắm, Trường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây. Trường Sơn Tây anh đi thương em, thương em bên ấy mưa nhiều con đường mà gánh gạo, muỗi bay rừng già cho dài mà tay áo, hết rau rồi em có lấy măng không?
Còn em thương bên Tây anh mùa Đông, nước khe cạn bướm bay lèn đa, biết lòng anh say miền đất lạ là chắc em lo đường chắn bom thù. Anh lên xe trời đổ cơn mưa, cái gạt nước xua tan nỗi nhớ. Em xuống núi nắng về rực rỡ, cái nhành cây gạt mối riêng tư. Từ nơi em đưa sang bên nơi anh, những binh đoàn nối nhau ra tiền tuyến, như tình yêu nối lời vô tận: Đông Trường Sơn nối Tây Trường Sơn.
CHIẾC GẬY TRƯỜNG SƠN
Phạm Tuyên
1. Thanh niên quê tôi làm chiếc gậy hành quân, đặt cho tên gọi là “chiếc gậy Trường Sơn”. Luyện cho đôi chân vượt đường xa không mỏi, luyện cho tinh thần chỉ tiến không lui. Gậy trong tay, mồ hôi đã bóng màu gỗ quê hương mang cả mối tình dân, như nhắn nhủ những ai lên đường (mà) lời hứa với bao người thân.
ĐK: Trường Sơn ơi! Nơi núi mờ xa mà ta chưa qua, có suối reo có gió ngàn cây, có dốc cao vực sâu mất lối. Mây trắng quyện dưới chân bước bồi hồi, có nắng lửa đốt thiêu vách núi (ơ ơ). Trường Sơn ơi! Ta đã lên đường với gậy quê hương. Trường Sơn ơi! Ta đã lên đường khi lửa tiền phương đang nhắc ta gấp bước đường xa, khi thù giặc cướp nước cháy bỏng trong lòng ta.
2. Thanh niên quê tôi luyện sức thật dẻo dai. Hành quân đêm ngày cùng súng đạn nặng vai. Người thân yêu trao gậy Trường Sơn lên đường, càng sôi trong lòng bao truyền thống quê hương. Đạn bom quân thù đang vấy máu, gương sáng trung kiên bao liệt sĩ còn đây. Như nhắn nhủ những ai lên đường (mà) lời hứa sắt son đừng phai.
ĐK: Trường Sơn ơi! Cho dẫu hiểm nguy bền tâm vững chí. Trong bước đi nghe tiếng đồng quê nghe gió reo bờ tre gốc lúa, nghe tiếng người mến thương vẫn dặn dò, giữ vững truyền thống của đất nước (ơ ơ). Trường Sơn ơi! Ta đến bên người với gậy quê hương. Trường Sơn ơi! Chan chứa bao tình, cho gậy mòn dốc núi vẫn luôn giữ tấm lòng son. Sức trẻ đi cứu nước vững vàng hơn dãy Trường Sơn.
TIẾNG CHÀY TRÊN SÓC BOM BO
Xuân Hồng
Lửa bập bùng, tiếng chày khua cắc cum cum cùm cum.Cum cùm cum, cum cùm cum cắc cum cum cùm cum.
1. Đuốc lồ ô bập bùng lên ánh lửa, sóc Bombo rộn rã tiếng chày khua. Bồng con ra võng để đong đưa, giã gạo ban đêm vì ngày bận làm mùa. Cách mạng cần nhiều gạo để đánh Mỹ, sóc Bombo sẵn có cối chày đây, người Bombo sẵn có đôi bàn tay, với tình yêu nước và thù giặc ngày ngày.(Ê… ) Còn nhớ ngày xưa, người dân Bombo cái bụng không no, gối chăn chẳng lành. (Ê … ) Được sống tự do, cơm áo lành no, dân làng Bombo nhớ ơn giải phóng. Nhớ! Nhớ người chiến sĩ ngày đêm không nghỉ, tìm diệt giặc Mỹ giải phóng cho dân mình. Nay dẫu còn gian khổ, mồ hôi ta đổ, làm nương phá rẫy, giữ lấy đất quê hương. Người hậu phương tiếp lương gùi đạn. Ta bên bạn, là bạn bên mình, cùng đồng tình, là giặc thua ta. Tiếng nói ríu ra, lời ca trong vắt, nhìn trong đôi mắt đều thấy mỗi người một nụ cười tin chắc tương lai.
2. Tiếng cười vui đẩy lùi đêm vắng vẻ. Có ai đi về phía những hàng cây, mời vô đây cùng nghe khúc nhạc hay, khúc nhạc đêm nay dùng nhịp đệm bằng chày. Đuốc gần tàn, nhịp chày thêm rắn rỏi, bóng trăng lên vừa khỏi đồi cây. Người chưa ngơi đã có sẵn người thay, cối gạo vừa vơi và rồi gạo lại đầy.(Ê…) Gạo giã chày tay, gạo mang trên vai để ngày mai đây túi anh có đầy. (Ê …) Gạo trắng lại thơm, ngon lắm nồi cơm, thơm tình dân quân, trắng trong tình nước. Nhớ! Tiếng gà đã gáy, màn sương phủ xuống mồ hôi ướt đẫm suốt đêm. (Ê…) Tiếng chày chưa dứt, mặt trời đã thức, đàn chim náo nức vỗ cánh tung bay lên. Mừng một đêm giã thêm nhiều gạo, bao nhiêu gạo là bao nhiêu tình, này là tình của người hậu phương. Tiếng súng Phước Long chờ mong tin thắng, người đi xa vắng rồi sẽ có ngày về đường này thăm sóc Bombo. Lại nghe tiếng chày nhịp nhàng trên sóc Bombo.
Hoàng Việt
Khi hát lên tiếng ca gởi về người yêu quê ta. Ta át tiếng gió mưa thét gào cuộn dâng phong ba. Em ơi nghe chăng, lời trái tim vọng ra rung trong không gian mặt biển sôi âm vang, qua núi biếc chập chùng xa xa, qua áng mây che mờ quê ta, tiếng ca đời đời chung thủy thiết tha. Em có nghe tiếng ca chứa đựng hận thù sâu xa, đã biến tình đôi ta thành những cánh sao tỏa sáng, vượt băng băng qua đêm tối tìm hương hoa.
Bến nước Cửu Long còn đó em ơi, biển lúa nương dâu còn mãi muôn đời, là còn duyên tình ta với bao tiếng ca không thể xóa nhòa.Khi đã nghe tiếng ca của lòng người yêu phương xa, em hãy ngước mắt lên vui nhìn trời xanh quê ta. Chim giăng giăng bay ngoài nắng xuân đẹp thay, tan cơn phong ba lòng đất yên rồi đây. Em hãy nở nụ cười tươi xinh, như đóa hoa xuân chào riêng anh, nói nhau nghìn lời qua đôi mắt xanh. Ta hát chung tiếng ca vang dội từ nghìn phương xa. Xua kẻ thù đi mau, dập tắt chiến tranh đẫm máu, đạp tan ngay bao đau khổ và chia ly. Giữ lấy đức tin bền vững em ơi, giữ lấy trái tim đời sống yêu đời, là một bài tình ca của đôi lứa ta dâng cả bao người.
GIẢI PHÓNG MIỀN NAM
Lưu Hữu Phước
Giải phóng miền Nam, chúng ta cùng quyết tiến bước. Diệt đế quốc Mỹ, phá tan bè lũ bán nước. Ôi xương tan máu rơi, lòng hận thù ngất trời, sông núi bao nhiêu năm cắt rời. Đây Cửu Long hùng tráng, đây Trường Sơn vinh quang thúc giục đoàn ta xung phong giết thù. Vai sát vai chung một bóng cờ. Vùng lên! Vùng lên nhân dân miền Nam anh hùng! Vùng lên! Xông pha vượt qua bão bùng, thề cứu lấy nước nhà, thề hy sinh đến cùng, cầm gươm ô súng xông tới. Vận nước đã đến rồi, bình minh chiếu khắp nơi, nguyện xây non nước sáng tươi thanh bình.
SÀI GÒN QUẬT KHỞI
Hồ Bắc
1. Rầm rập bước chân ta đi rung chuyển đường phố Sài Gòn. Khi con chim én báo mùa xuân về, tin vui chiến thắng bay từ quê nhà. Sài Gòn ơi! Ta đang bước trên đường chiến thắng.
2. Thề diệt hết lũ ác ôn, tiêu diệt giặc Mỹ bạo tàn. Nhân dân yêu nước đã cùng xuống đường bên bao binh sĩ bao ngày mong chờ cùng vùng lên, súng tiến công vang mùa xuân.
ĐK: Sài Gòn ơi! Trong lửa đạn vẫn kiên gan, hướng về mặt trận sáng ngời. Sài Gòn ơi! Đây thành phố anh hùng đã từng lập bao chiến công. Vì tự do đây hồi kèn tiến quân đang thúc giục miền Nam tiến lên. Ta đang sống những ngày lịch sử, ta xốc tới bước trên đầu thù, ta phất cao lá cờ thắng lợi trên Sài Gòn.3. Sài Gòn đó quê ta ơi trong biển lửa vẫn ngời ngời, ta đi như sóng căm hờn dâng trào, xô lên bao xác quân thù hung bạo, giành một mùa xuân tươi sáng khắp miền Nam.
CÔ GÁI SÀI GÒN ĐI TẢI ĐẠN
Lư Nhất Vũ
1. Chim kêu, chim kêu ven rừng suối gọi, ta lên đường nặng trĩu hai vai, hoa mai vàng chen lá ngụy trang. Sương đêm, sương đêm ướt đẫm nón vải, ta xuyên rừng theo giải phóng quân. Từ ngày đô thị vùng lên chị em mình đi tải đạn, để các anh diệt thù.
ĐK: Quả pháo ơi trên đường xa đi có mỏi. Suốt đêm ngày có đói hay chăng. Đường dài sức nặng càng tăng, cùng nhau mang nặng tình chiến đấu, khó khăn chẳng rời. Chị em ơi, mỗi trái đạn đây mang tấm lòng ta cùng các anh góp lửa diệt thù. Dù bom rơi, dù bao bót đồn, mong các anh yên lòng, từng trái pháo đến tay anh. Chị em ta, cô gái thành đô đem lứa tuổi xuân cùng hiến dâng, quyết giải phóng quê mình. Chị em ơi niềm tin thắng lợi, thôi thúc ta lên đường. Kìa hỏa tuyến đang chờ ta!
2. Hôm qua, hôm qua chưa hề vác nặng, em chưa từng vượt suối qua bưng, em chưa từng dãi nắng dầm mưa. Hôm nay, hôm nay em là chiến sĩ, vai dạn dày vững dạng bước chân. Lòng người đang độ mùa xuân trào dâng niềm vui đánh Mỹ, dẫu hiểm nguy em chẳng nề.
ĐK: Quả pháo ơi sao mà yêu như đứa trẻ, suốt đêm ngày ta bế trên vai. Đường về đô thị còn xa, cùng nhau mang nặng tình cứu nước, có ta có mình. Chị em ơi mỗi trái đạn đây mang tấm lòng ta cùng các anh góp lửa diệt thù. Dù bom rơi dù bao bót đồn, mong các anh yên lòng từng trái pháo đến tay anh. Chị em ta cô gái thành đô đem lứa tuổi xuân cùng hiến dâng quyết giải phóng quê mình. Chị em ơi niềm tin thắng lợi thôi thúc ta lên đường. Kìa hỏa tuyến đang chờ ta!(Sài Gòn đó, đang chờ ta tải đạn về)2
XUÂN CHIẾN KHU
Xuân Hồng
Mùa xuân về trong chiến khu, tiếng chim rừng vang hót khắp nơi. Mùa xuân về trong chiến khu, gió đưa cây rừng cành lá vi vu. Ú... u...ú... u, chim hót mừng mùa xuân thắng lợi. Mai vàng, mai vàng đang nở lưng đồi, chào anh bộ đội thêm một tuổi đời. Mừng anh thêm một tuổi quân thêm nhiều chiến công toàn dân đang mong. Xuân chiến khu khói mù còn loang quê nhà em chẳng có chi để làm quà có chi hơn là hát tặng bài ca.
Xuân chiến khu nhớ tình làng quê xóm cũ, quyết lòng diệt tan kẻ thù, toàn dân ta hưởng trọn một muà xuân. Mai này xuân về, hoa nở khắp nhà, tìm anh bộ đội em tặng món quà, cùng anh về kể chuyện đã qua - những ngày chiến binh đời anh xông pha.Ta đón xuân tưng bừng cờ hoa đón mừng những người dân ta trẻ già quyết lòng dựng xây nước nhà, toàn dân ta hát một bài ca, chúng ta chan hòa hát một bài ca. Đất nước ta bốn mùa xuân hoa nở quyết lòng dựng xây nước nhà, toàn dân ta hát một bài ca.
QUA SÔNG
Phạm Minh Tuấn
1. Hò khoan chúng em khua mái chèo, đưa các anh qua dòng sông lạnh lẽo. Đường hành quân các anh đi khắp nẻo, vì quê hương mà anh chẳng ngại gian lao. Hò khoan hỡi khoan hò khoan, hỡi khoan hò khoan. Thuyền em - thuyền em rẽ sóng sang sông, em đưa đoàn quân giải phóng (ơ) qua sông - qua sông ra chiến trường. Nơi miền quê khói lửa tràn lan, vì tương lai tay súng em sẵn sàng bảo vệ xóm làng để tiếng hò ngân vang.
ĐK: Nơi hậu phương gắng sức em ngày đêm, cùng chung lo tranh đấu em sẵn sàng bảo vệ xóm làng để tiếng hò ngân vang. Hò khoan chị em chúng mình, ta lướt nhanh con thuyền đưa các anh. (Rồi mai đây làng quê ta bừng sáng, đón anh về mừng chiến thắng reo vang.)2
2. Hò khoan chúng em khua mái chèo, đưa các anh qua dòng sông lạnh lẽo. Đường dù xa các anh đi khắp nẻo. Vì quê hương mà anh đã vượt gian lao. Hò khoan hỡi khoan hò khoan, hỡi khoan hò khoan. Dòng sông - dòng sông rọi ánh trăng thanh, long lanh in hình đoàn giải phóng (ơ) qua sông - qua sông ra chiến trường.
BÀI CA NGƯỜI NỮ TỰ VỆ SÀI GÒN
Nhạc: Phạm Minh Tuấn- Lời: Lê Minh Xuân
Tuổi em vừa tròn đôi mươi mười tám, em cài mái tóc gọn gàng đi từng bước vững vàng. Trẻ trung đôi mắt em mở to trong vắt hàng me xanh thắm (ơ hò ơ). Thon thon lưng em áo bà ba, vai em căng lên vết hằn da, nào ai có ngờ chuyển thương tải đạn chẳng ai khác là em đấy mà! Chân em phơi phới bay trên hè phố, hồn em căng gió (à há ơ hò ơ)
Hỡi em Sài Gòn là em đó, ôi thành phố tươi trẻ ôi thành phố Bác Hồ. Vẽ vang em bước trên đường phồ xưaq in dấu bàn chân anh Trỗi (ơ hò ơ). Theo gương cha anh chống ngoại xâm em mang trong tim mối hờn căm, hòa trong sóng người võ trang xuống đường cướp đoạt chính quyền ớ hò. Em như tia nắng như ngọn lửa thắm truyền tin chiến thắng (à há).
Cờ đỏ tươi ngày đêm dìu em xông tới tay cầm súng mang băng đỏ trên đường phố Sài Gòn. Đảm đang cô gái Thị Nghè – Phú Lâm mưa nắng cần lao khuya sớm (ơ hò ơ). Em như con chim giữa mùa xuân, lao trong mưa bom chẳng dừng chân, luồn trong khói mù súng em sẵng sàng. Bắn! A xe tăng cháy ngay trên đường phố của quê em đó (à há ơ hò ơ). Chiến công bừng lên sáng như lòng em (à a).
0 nhận xét:
☼ Liên Đội chỉ trả lời comment hoặc giải đáp thắc mắc khi bạn điền đầy đủ Họ tên - lớp và có địa chỉ Email ( hoặc nick chat Yahoo Messenger ) ☼